Thứ Năm, 18 tháng 9, 2008

Con gái!!!

Sao cuộc sống lại khó khăn với mẹ con mình thế nhỉ??? Mẹ đã cố gắng hết sức mà vẫn không thể thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn này... Mẹ thực sự mệt mỏi lắm con à! Nhưng mẹ biết dù nói thế nào thì mẹ cũng là một người may mắn hơn ai hết vì mẹ có con gái yêu bên cạnh. Con là nguồn an ủi lớn lao nhất, là nghị lực và cũng là niềm tin của mẹ...
Những lúc chán nản, nhìn nụ cười trong sáng hồn nhiên của con... mọi khó khăn dường như cũng vơi bớt hay ít ra cũng tạm lắng xuống....
Hôm qua mẹ lại khóc... Nhưng không giống như những lần khác... Phải, trong lòng mẹ bây giờ sao có nỗi đau không thể nói lên lời, không thể chia sẻ cũng ai... chỉ biết âm thầm khóc một mình... Nguời duy nhất biết đến những giọt nước mắt đó chỉ có con... và cũng chỉ có con mới xoa dịu được nỗi đau ấy... Và... sao con đáng yêu quá!
Con biết không? mỗi lần mẹ và con chơi đùa với nhau, con chẳng may đạp vào mặt mẹ hay cấu mẹ đau quá, mẹ cứ ôm mặt giả vờ khóc, con lại ngoan ngoãn lại gần và hôn mẹ, cười tủm tỉm dỗ dành mẹ.... Những lúc đó mẹ lại cười và cắn con " trả thù"... con mếu máo... ăn vạ mẹ...
Còn hôm nay... con đang nằm xem ti vi... còn mẹ thì vừa đón nhận một sự thật khiến mẹ vô cùng đau lòng (mẹ cũng muốn chia sẻ với con lắm nhưng mẹ không muốn những chuyện không vui kiểu thế này ảnh hưởng đến con)... Có lẽ mẹ đã khóc lớn quá, nên dù con đang tập trung vào màn hình ti vi và miên man ăn tay thì con cũng nhận ra sự khác thưởng của mẹ... Nhưng mẹ thật không ngờ, con đã nhổm dậy, cúi xuống hôn lên môi mẹ... vã vẫn nụ cười dỗ dành... vẫn ánh mắt ấy... Bỗng nhiên mẹ cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trên đời... Bởi vì, dù như thế nào, dù hành động của con có là hành động của một đứa trẻ con chưa biết gì thì cũng là một hành động tuyệt vời nhất mẹ được đón nhận từ trước đến nay... Nụ hôn của con làm mẹ tê liệt mọi cảm xúc, chỉ còn lại cảm giác lâng lâng pha chút bất ngờ... Mẹ đã cười, con lại quay đi, lại tiếp tuc xem ti vi... Con vô tư quá... Con không hề biết con vữa làm một việc vô cùng ý nghĩa cho mẹ... Dù mẹ không thể kìm chế để đừng khóc tiếp thì trong lòng mẹ vẫn nhẹ nhõm hơn nhiều... cám ơn con yêu nhiều lắm....!
hôn con gái mẹ...!

Không có nhận xét nào: