Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2008

Chào con yêu!
Hôm nay mẹ con mình lại tiếp tục trò chuyện nha...
Có lẽ để bắt đầu thì mẹ sẽ lại kể con nghe một vài... chuyện của con... Đồng ý không???
Con được gần 7 tháng thì ông mua cho con xe tập đi. Nói thật là cho đến bi giờ mẹ không thể tưởng tượng được nếu không có chiếc xe tập đi đó thì mẹ và mọi ngươời sẽ vất vả như thế nào với con. Quả thật là xe đó rất tiện lợi. Mới đầu con cũng lười không đứng lên để đi mà chỉ ngồi im, dần dần đi từng chút từng chút nhưng ko theo phương hướng nào mà cứ quay lung tung... Rồi con cũng biết tự chỉnh xe đến những nơi mình muốn. Đến giờ thì con lao xe ầm ầm khắp nơi...
Con bắt đầu đứng tênh tênh, nhưng vì con vốn là đứa hiếu động, ít khi nào chịu đứng yên nên con chỉ tênh tênh được chút xíu là đã dợm bước đi. Lúc nào con cũng nhảy nhót, khua chân múa tay. Mẹ đặt con trên giường phải lấy chăn gối đệm hết tất cả những chỗ có thể khiến con cộc đầu như tường, thành giường… Và con thì cứ coi cái chồng gối của mẹ là đồi núi không bằng, trèo leo mệt chết được…. Tuyu nhiên dù mẹ đã cố gắng nhưng con vẫn cộc đầu liên tục. Có lần đang ngồi chơi đồ chơi, tự nhiên ngã sấp mặt, tím hết cả má.
Hôm trước (30/4), cậu Mạnh sang chơi. Bà bế cậu Mạnh mà con ghen, khóc ầm ĩ… Rõ là xấu tính. Mẹ và ông Hùng cho con và cậu Mạnh đứng gần nhau, bảo 2 đứa thơm má nhau. Nhưng thơm đâu chẳng thấy chỉ thấy cào cấu nhau. Trời ơi, hai đứa buồn cười chưa từng thấy. Một đứa cứ “ứ uhm”, cào vào mặt đứa kia. Một đứa cũng quát lại “á ah”. Hai đứa cứ đòi lao vào nhau. Con 8 tháng, cậu Mạnh 10 tháng… chẳng thể tưởng tượng nổi đã biết đánh nhau rồi cơ đấy. Ai cũng phải buồn cười. Cả hai đứa đều đanh đá….
Mà con biết không, tất cả ảnh và những đoạn clip mẹ quay con, mẹ lưu trong máy tính của bác Bình nhưng bác ấy cài lại máy nên đã mất hết rồi. Mẹ tiếc quá, mất ăn mất ngủ mấy ngảy liền. Thế là bao nhiêu hình ảnh mẹ lưu giữ những khoảnh khắc ngộ nghĩnh nhất của con… không cánh mà bay. Con bảo có chán không cơ chứ. May cũng còn xót lại được 1 ít, lạy chúa, thôi thì an ủi….
Con bắt đầu bi bô tập nói… Đã biết nói một số từ như “ giời ơi, mẹ mẹ, bà bà”. Dĩ nhiên là con chưa hiểu mỗi lần mẹ bảo con rằng con gọi mẹ đi. Nhưng những lúc con muốn được bế thì con đã gọi mẹ hoặc gọi bà rõ lắm. Chắc chắn con sẽ biết đi, biết nói sớm….. Mong từng ngày con khôn lớn, con à!
Hôm nay mẹ chỉ viết vậy thôi nha… Ngày mai lại gặp lại con sau! Mẹ yêu con nhiều… Vào giường nằm với con iu, ngắm nhìn con đang ngủ 1 chút xíu… Con của mẹ dễ thương quá!

Không có nhận xét nào: