Thứ Hai, 27 tháng 10, 2008

Ngày 28/10/2008

Chào con yêu!

Hôm nay mẹ lại dành thời gian để viết blog cho con đây.... Có vẻ mẹ dành ít thời gian cho vấn đề này quá phải không con??? nhưng con cũng đừng buồn mẹ nhá.... Bình thường mẹ có rất nhiều chuyện muốn kể con nghe nhưng cứ đến lúc ngồi trước cái máy tính thì không hiểu sao mẹ lại quên hết... hì hì...
Con gái mẹ cho đến lúc này .... đáng yêu vô cùng... Con đã được hơn 14 tháng rồi đấy.... Nhưng những gì con thể hiện và ... hiểu biết thì quả thật vượt quá mức tưởng tượng của nhiều người... Cứ như con đã được 2 tuổi rồi vậy. Cái gì con cũng biết....
Con giở sách của cậu Ki, chăm chú nhìn vào từng chữ, ánh mắt cùng lướt theo dòng và miệng cứ A A A.... sau khi lướt hết một trang thì con chuyển sang trang khác. Nhìn cái cách con lật trang mới... chuyên nghiệp làm sao! Mẹ thường gọi hành động đó của con là " học bài"
Con rất đanh đá nhé. Nhưng cái đanh đá mới dễ thương làm sao ( máy ảnh bị hỏng nên mẹ chưa chộp được cảnh đanh đá của con). Cứ hễ con không bằng lòng điều gì là con lăn ra ăn vạ.... Nếu con dỗi mẹ thì nhất định người dỗ dành phải là mẹ, chứ nếu bà dỗ thì con cũng không chịu. Hoặc ngược lại... Có một lần con đòi đi chơi, bà ko cho đi, con làu bàu bị bà mắng tét cho 1 cái... Con lăn ra khóc nhưng bà mặc kệ, bỏ ra ngoài bếp. Mẹ dỗ dành mãi con cũng chẳng nín... Con hay có kiểu ăn vạ cúi gằm mặt xuống, lần này cũng không ngoại lệ. khóc một lúc không thấy bà lên tiếng, con liếc mắt lên nhìn không thấy bà đâu. Con liền đứng dậy đi ra bếp, thấy bà đang nấu ăn ngoài đó, con liền lăn ra sàn bếp và bắt đầu... an vạ tiếp... Chỉ cho đến khi bà phải nịnh nọt con mới chịu yên....
Rồi thì con rất thích "mắng" người ta. Không biết có phải tại nhiều khi con không ngoan, mẹ mắng con nên con học được, bắt chiếc mẹ hay không... mà bỗng nhiên hôm đó.... Đang chơi vui vẻ thì bác Hương dọn hết đồ vào không chơi nữa. Con không bằng lòng và nhíu mắt nhìn bác Hương, tay đưa lên chỉ thẳng vào bác Hương và... ôi mẹ không biết diễn tả như thế nào nữa... Rồi con quát bác Hương " ầm ầm ầm ầm"... Con chưa nói được mà.... Rồi mặt con nhăn lại, rồi con lườm bác Hương.... Từ đó trở đi hễ mẹ bảo con mắng đi là con lại lặp lại đúng hành động như thế... Mẹ sẽ quay cảnh này để sau cho con xem..... xem có phải con đanh đá lắm không nhé!
Con hay bắt nạt Mít lắm... cứ lừa lừa lại gần Mít, không ai để ý là bộp 1 cái vào mặt nó... Đã thế lại còn rất gian... Khi Mít khóc, con liền quay đi và giả vờ như không biết gì, Nếu có ai mắng thì con liền dỗ dành Mít. Mẹ quên chưa nói, con rất bùn cười... Cứ làm như mình lớn lắm í. Suốt ngày tặc lưỡi để dỗ Mít. Cứ hễ thấy Mít khóc là con lại gần, cúi người tặc lưỡi vẻ mặt nịnh nọt...
Rồi con học được thói quen ở đâu, cứ hễ không bằng lòng ai là giơ tay đánh người ta... Nhưng... Nếu con đánh xong mà người đó giả vờ khóc hoặc mắng con thì còn lại tới gần và thơm người đó. Buồn cười nhất là nếu con đánh vào đâu thì con sẽ thơm đúng vào đó... Rồi con cười.... Và ai còn mắng nổi con nữa....
Hôm nay con ốm... Khổ thân...2 đêm rồi con quấy mẹ và bà...........
Thương con quá... Đã còi ... hơi tí lại sốt lại ốm... chỉ 2 ngày thôi mà trong con tọp hẳn đi....
Hừ......

Không có nhận xét nào: