Thứ Tư, 19 tháng 9, 2007

Con yêu!

Những dòng đầu tiên trong blog của con mẹ để dành để viết lại cho con lá thư mà mẹ đã gửi cho bà ngoai sau khi mẹ sinh con.

“Mẹ ơi!

Con viết cho mẹ những dòng này sau khi sinh bé Moon được 1 tuần. Giờ này tuần trước con đang đau đớn vật vã. Mẹ biết lúc đó con đã nghĩ gì không? Chắc khi sinh con mẹ cũng đã đau những cơn đau y như vậy. Mẹ nuôi con khôn lớn, cho con ăn học bằng bạn bằng bè... Vậy mà con lại phụ lòng mẹ quá nhiều. Con biết mẹ thương con... và con cũng thương con của con nhiều như vậy. bây giờ có nói gì cũng đã là quá muộn phải không mẹ? Mẹ rất giận con, mẹ không thể tha thứ cho đứa con bất hiếu này. Con đax quá nhiều lần sai lầm. Lần nào mẹ cũng gạt nước mắt bỏ qua cho con. giờ đây con không dám mong mẹ sẽ tha thứ, chỉ hi vọng thời gian có thể dần xoá nhoà tất cả...

Con sẽ cố gắng sống thật tốt, nuôi bé Moon khôn lớn... để nếu mẹ đã quá thất vọng về con thì sau này mẹ có thể tự hào về cháu ngoại của mẹ. Con vẫn luôn chờ đợi một ngày mẹ mở rộng vòng tay đối với con và cháu, con vẫn luôn chờ đợi 1 phép màu nhiệm sẽ xảy ra... để con được trở về với gia đình, với mẹ, để con và cháu được sống trong tình yêu thương của mọi người.

Con xin lỗi, ngàn lần xin lỗi mẹ

Con gái

Giang “

Không có nhận xét nào: