Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2007

Ngày 1/ 09/ 2007

Ngày 01/09/07
Đêm qua con khóc uqấy quá, làm mẹ và bà Xuyến mất ngủ cả đêm. Hai đêm rồi, con cứ khóc hoài, mẹ dỗ, bà dỗ, bế trên tay mà con vẫn khóc. Có lẽ con đau cái rốn. Những bé khác thông thường chỉ 7-8 ngày là rụng rốn. Vậy mà con đến tận ngày thứ 12 rồi mà vẫn chưa... gì cả.
Hôm nay là ngày thứ 13... Con khóc lắm lắm, chưa bao giờ con khóc nhiều đến vậy. Bế con trên tay mà con cứ cong người lên như con tôm. Mẹ thật vô tình cũng không để ý. Mãi đến khi con đạp tung cả tã ra, mẹ mới phát hiện cái rốn của con nó... rụng. Thảo nào con mẹ quấy vậy. Chắc đau lắm phải không con?
Cái rốn của con làm mẹ chờ sốt cả ruột đấy con biêếtkhông? các bác bảo con lớn lên nhất định bướng bỉnh lắm đấy. Vì khi còn trong bụng mẹ, quá 9 tháng 10 ngày rồi mà con cũng chưa chịu ra. Rồi hôm mẹ sinh con, đau gần hết ngày mãi con mới trào đời. Bây giờ có mỗi cái rốn xíu xíu, cũng phải đợi lâu gấp đôi bình thường mới chịu rụng...
Nhưng không sao, rụng rốn rồi con sẽ không đau nữa, sẽ ngoan, không quấy mẹ nữa con nhi? Mẹ cất cái rốn của con vào tủ. Bác Tú bảo để bác vứt xuống sông Hồng cho mát mẻ, con à!

Không có nhận xét nào: