Thứ Ba, 2 tháng 10, 2007

Ngày 8/ 09/ 2007


hôn nay là thứ 7... thật ra thứ 7 hay không thì cũng không có gì quan trọng... Có lẽ với mẹ, thứ 7 chưa bao giờ là 1 ngày có ý nghĩa gì... Nhưng cho đến hôm nay, bỗng nhiên mẹ để ý hơn đến ngày thứ 7. Ngày cuối tuần...mọi người trong gia đình sum họp. Ngườilớn được nghỉ làm, trẻ con được nghỉ học... Như nhà chị Ton Ton bên cạnh, mọi người ở nhà đông vui, có bà, có ba mẹ, có con nhỏ, cười nói rôm rả, hạnh phúc quá. Bên này, chỉ có 2 mẹ con minhf nằm ôm nhau, con ngủ gà ngủ vịt, liên tục giật mình vì những tiếng ồn nhà bên cạnh... Con biết không, mẹ tủi thân lắm. Nằm vỗ vỗ cho con ngủ mà mẹ rơi nước mắt lúc nào không hay... Nhưng không sao đâu... Bây giờ như thế này nhưng tương lai sẽ khác... Rồi con cũng sẽ có 1 gia đình đông vui... Con cứ yên tâm ngủ ngoan, ngủ say con nhé!
Mẹ sẽ làm tất cả vì con, dù mẹ biết mình không thể bù đắp cho con những thiếu thốn con phải chịu, nhưng mẹ tin con sẽ có cuộc sống hạnh phúc bên cạnh mẹ
Lớn lên con sẽ hiểu, con yêu!

Không có nhận xét nào: