Thứ Tư, 5 tháng 11, 2008

25/10-5/11

Chào con yêu!

Hôm nay mẹ con mình tiếp tục chuyện trò nhé....
Bắt đầu từ đâu nhỉ???
Trời ơi, cả tuần vừa rồi mưa quá trời luôn.... mưa làm cho đường phố ngập lụt, tắc đường, mẹ cũng nghỉ làm luôn... Nhưng trong cái rủi lại có cái may... Mấy hôm con ốm, vì trời mưa mẹ nghỉ làm nên ở nhà chăm con. Trộm vía, đến hôm nay thì con đã đỡ nhiều rồi, và nhìn không còn xanh nữa, cũng đỡ quắt hơn một tí.... lại xinh như thường rùi...
Mẹ kể con nghe những thay đổi của con nhé... Vẫn chỉ một từ để hình dung, đó là : buồồn cười"... Con có một điều rất lạ là chẳng cần dạy con, con chỉ cần nhìn người llớn làm một lần là y như rằng biết luôn.... Hôm trước cho con lên nhà Mít chơi, thấy Mít đang ngủ, mẹ đưa ngón tay lên miệng và suỵt, thế là từ đó cứ đi qua nhà Mít hay thấy Mít đang ngủ là con cũng đưa ngón trỏ lên miệng, tru môi: suỵt... Đáng yêu lắm...
Rồi con Mít đang học theo, bà và bác Hương hay đưa tay ra bế Mít để Mít theo. Thế là con cũng học luôn, điệu bộ uy chang Bà và bác Hương: "đưa 2 tay ra, vỗ vào nhau mấy cái rồi chìa về phía Mít"... nực cười hết chỗ nói cứ làm như mình lớn lắm í. Bế Mít thì dùng hết sức, gồng hết cả người cũng có đỡ nổi Mít đâu... Cái mặt thì tỏ ra vẻ vỗ về Mít lắm...
Hôm qua bà tắm cho con, mẹ đi làm về, thấy con sạch sẽ thơm tho. Mẹ vô tình hỏi: hôm nay ai tắm cho con.? Thế mà con trả lời mẹ rất rõ ràng mạch lạt: BÀ... mẹ hơi chóang, thựực sự giật mình luôn. Con biết không, những câu nói của con, những hành động của con là luôn có chủ đích chủ không phải chỉ là bột phát. Mẹ ví dụ nhé, khi con muốn xin mẹ cái gì đó, thì mẹ bắt con phải ạ. Thế là sau này con cứ muốn gì là con lại chìa tay và ạ. Ai cho con cái gì con cũng cầm và không quên kèm theo câu :"Ạ". Rồi thì mẹ đã dạy cho con biết khi mẹ gọi con " Moon ơi" thì con phải thưa lại mẹ là " dạ" và chỉ cần một vài lần con đã quen... cứ hễ ai gọi moon ơi là con dạ ngay... Cái dạ của con không chỉ đơn thuần là con biết nói dạ, mà con đã hiểu được là khi người lớn gọi là con phải dạ....
Hay chỉ đơn giảm là mẹ nói con biết một số thứ không sạch như thùng rác, bỉm con đã tè... là mỗi lần nhìn thấy con lại " lèo lèo" và không bao giờ sờ vào. Cũng như cái xoong nóng, cốc thuỷ tinh, bàn là.... là những cái mẹ nói bị bỏng, sợ... là con cũng ko động vào... Thậm chí còn trêu lại mẹ: đưa tay ra giả vờ sờ vào rồi lại rụt lại, vẻ mặt sợ sệt (sợ nhưng thể hiện rất rõ là đang đùa)...
Tất cả những hàng động và thói quen đó của con đã có từ khi con chưa được1 tuổi, và bây giờ thì con chẳng con lạ lẫm với mọi vật xung quanh....
và dĩ nhiên con vẫn đanh đá như vậy. Dạo này hay đánh cậu Ki lắm... àm rõ ràng con biết cậu Ki cũng là trẻ con hay sao đó... nên thái độ cũng khác hắn so với bà hay mẹ...
Con nghịch ngợm thì thôi không ai bằng... leo trèo khắp nơi... leo lên ghế, lên thành ghế rồi phắt cái leo luôn lên tủ. Cầu thang thì con cứ thoắt một cái đã lên tầng 2. Mẹ phải kéo hét bàn ghế chặn lại thì con tìm cách khác. Cái cách khác của con là lách qua tay vịn cầu thang và vẫn trèo ngon lành. Mẹ bèn lấy một cái ghế khác chặn lại ở chỗ tay vịn.... nhưng không ăn thua, không hiểu vì sao con vẫ trừo được... và mẹ bó tay luôn....
Mỗi sáng mẹ đi làm, bình thường không sao, vẫn chạy chơi thoải mái, nhưng chỉ cần cho con ăn sáng xong là dường như con đã biết mẹ sẽ chuẩn bị đi, thế là không chịu chơi, cứ bám lấy chân mẹ.... hizx... SÁNG NAY CŨNG THẾ....

Không có nhận xét nào: