Thứ Hai, 28 tháng 4, 2008

Ngày 24/09/2007

Ngày 24/09/2007
Nỗi đau nào cũng sẽ được xoa dịu bởi thời gian… Con yêu, không biết có phải vì mẹ đã quá quen với những lần sai hẹn của ba hay ko… nhưng cho đến giờ phút này, lòng mẹ lại hoàn toàn trống rỗng rồi… chẳng còn thiết tha… chẳng còn mong đợi…
Mẹ sống là vì con , mẹ yêu con, cuộc sống lúc này chỉ còn tồn tại mẹ và con… phải không con??? Ôi, con của mẹ, con thật đáng yêu, mẹ đánh thức con dậy để đi tắm mà con chẳng chịu dậy gì cả… Vậy là mẹ đành để con vừa tắm vừa … ngủ… giống như mọi khi…
Chà chà, móng tay của con dài quá rùi nhé… mẹ phải cắt móng tay cho con thôi. Vì con rất hay khua khua tay, nhièukhi đập cả tay vào mặt… Rồi lại còn hay ôm hay bàn tay áp vào má, như vậy móng tay dài rất dễ làm xước mặt con. Mọi người bảo mẹ vì con còn bé nên nếu muốn cắt móng tay cho con thì tốt nhất là lấy răng để cắn… Nhưng mẹ cứ thấy mất vệ sinh thế nào ấy, nên mẹ mua hẳn 1 cái bấm móng tay dành riếng cho bé sơ sinh… Ôi! Nhưng sao mẹ run quá… tay con non nớt, mẹ chỉ sợ bấm nhầm vào da thịt con, dù loại bấn mong tay này có quảng cáo là đã có mấu ngăn không cho bấm nhầm. Thôi thôi, mẹ thử cho vào miệng cắn xem sao… Ặc quả thật không hề đơn giản… Lại dùng bấm vậy… Oái, sao con khóc to thế… có lẽ mẹ bấm nhầm vào tay con rồi… Chết rrồi, chảy cả máu nữa kìa… híc híc.. làm sao đây… Con vẫn khóc, mẹ thật là đoảng, chỉ biết đưa tay con lên miệng thổi thổi… rồi dỗ dành con… Con ngoan quá, nín luôn rồi… Có lẽ mẹ đành bó tay vụ này thôi… ko dám cắt nữa… Để đó rồi tính sau, xem nhờ ái cắt hộ con vậy …
Ông ngoại sang chơi với con đó… Hôm con đầy tháng, ông đang đi công tác nên không đến được, hôm nay ông mới đến… Ông kể chuyện ông và bà cãi nhau… Thật ra tối qua mẹ gọi điện nói chuyện với bác Hương đã biết chuyện ông bà to tiếng… Nhưng không ngờ lại nghiêm trọng đến vậy… Bởi vì ông đưa mẹ xem lá đơn li hôn ông đã viết và kí sẵn, chỉ chờ chữ kí của bà… Mẹ đã nói chuyện với ông, nói rất nhiều… Mẹ mong ông suy nghĩ lại… Dù sao cũng sống với nhau mấy chục năm… dù sao… Có vẻ như ông cũng xuôi xuôi khi mẹ nói rằng : bố hãy cho con thời gian, cũng là cho mẹ một cơ hội… con sẽ nói chuyện với mẹ”. Con biết không, chuyện của mẹ bà ngoại vẫn chưa hết giận… Nhưng mẹ vẫn nói như vậy bởi mẹ rất hiểu bà… Mẹ tin mẹ có thể hàn gắn được vết rạn nứt gia đình này… Mẹ lại gọi điện cho bác Hương và nói với bác ấy tình hình là như thế… Nhưng cả mẹ va bác ấy đều phải chờ xem thế nào, ngày mai sẽ tính tiếp…
Con yêu, ngủ ngon nha con!... trời đang mưa… lại thay đổi thời tiết, gió hơi lành lạnh… Mẹ đang không vui vì chuyện ông bà… lúc này trong đầu mẹ đang là hình ảnh ông ngoại cầm chiếc bánh mỳ khô khốc, mà mẹ đã để từ sáng qua, không ai ăn… Thế mà ông ăn ngon lành… Mẹ rất thương ông, dù ông hay bà là người đã sai… thì mẹ vẫn ko muốn có 1 kết cục buồn cho gia đình mình…

Không có nhận xét nào: