Thứ Hai, 28 tháng 4, 2008

Ngày 8/11/2007

Ngày 8/11/2007
Hôm nay mẹ lại bị bà mắng… Thật ra đó là chuyện xảy ra như cơm bữa ấy mà. Nhưng chỉ lần nào bà mắng nhiều, mắng lâu thì mẹ mới kể cho con. Bà mắng mẹ nên cũng giận lây sang con, chẳng để ý đến con nữa… Nhưng ko sao… rồi mọi chuyện lại ổn thôi con à!
Mẹ cũng mệt mỏi vì những lời chửi mắng của bà lắm, nhưng mẹ chẳng biết làm sao ngoài việc lên phòng và ôm con khóc… Mẹ thật bất lực…
Thêm vào đó mẹ ko thể hiểu nổi tại sao con lại ko thích mẹ… Mẹ ko biết tại sao mẹ yêu con nhiều như vậy, bế ẵm con, nựng con… Còn con thì cứ khóc hoài…. Con hình như không cần mẹ thì phải. Đến bây giờ mẹ cũng ko lí giải nổi tại sao mọi người bế con thì ko sao, cứ chuyển sang tay mẹ là con khóc ầm lên. Đôi khi con khóc ré, đôi khi con gào… cứ như mẹ bế con và đang cắn hay đang cấu con ko bằng. Chính vì như vậy nên nhiều khi mẹ phải phiền đến bà dỗ con… tạo thêm gáng nặng cho bà… cũng là mẹ phải nghe chửi nhiều thêm 1 chút. Mọi người nói mẹ rất nhiều… Mệt lắm con à!

Không có nhận xét nào: